Phố cổ chìm trong sắc vàng rêu và hương hoa đăng. Tôi thả mình theo con sông Hoài lặng lờ, ngỡ như đang bước giữa một bưu thiếp cũ. Tiếng guốc lộp cộp trên những phiến đá trăm năm kể câu chuyện về bao lớp người qua lại. Ở góc quán nhỏ, bát cao lầu nghi ngút khói khiến thời gian chậm lại; mọi khẩu vị tinh tế bỗng hòa chung trong một hơi thở. Du lịch, rốt cuộc, không phải để “check-in”, mà để tinh chỉnh ống kính tâm hồn: phóng to điều tử tế, thu nhỏ điều khắc nghiệt, rồi chụp lấy chính mình phiên bản lạc quan hơn.
— Nguyễn Hiếu
Lạc Bước Ở Hội An
Tháng 7 9, 2025
By Nguyễn Hiếu